Ngự sử kia nói: “Xin lỗi, Ngự Sử Đài chúng ta chỉ phụ trách giám sát công
việc, loại chuyện này, các ngươi vẫn là phải đi Hình bộ phản ánh...”
Quan viên kia nghiến răng nói: “Loại ác lại này, Ngự Sử Đài các ngươi chẳng
lẽ cũng không chuẩn bị buộc tội báo lên?”
Ngự sử ở đầu tường vẻ mặt tiếc nuối nói: “Hành vi của người này, lại chưa
trái với điều luật nào, không ở trong phạm vi buộc tội của Ngự Sử Đài.”
Dứt lời, hắn liền nhảy xuống khỏi đầu tường, nhìn mấy đồng nghiệp trong
sân, cười nói: “Cũng không biết là người nào nghĩ ra biện pháp, quả thực
tuyệt...”
Một ngự sử trào phúng nói: “Bây giờ biết bảo chúng ta buộc tội, lúc trước ở
trên triều đường, cũng không biết là ai cực lực phản đối huỷ bỏ lấy bạc chuộc
tội, hôm nay rơi xuống trên đầu bọn họ, sao lại thay đổi một thái độ khác?”
Một ngự sử khác cười nói: “Cái này gọi là tự nhấc tảng đá đập chân mình, vị
Trương đô úy này, ngay cả loại biện pháp này cũng có thể nghĩ ra, là một nhân
tài...”
Luật lấy bạc chuộc tội, Ngự Sử Đài vốn đã có rất nhiều quan viên không vừa
mắt, cách mỗi một đoạn thời gian, sổ con huỷ bỏ lấy bạc chuộc tội, sẽ bị thảo
luận một lần ở trên triều đường.
Nhưng bởi vì có các quan viên bên ngoài duy trì bảo vệ, Ngự Sử Đài đề nghị,
nhiều lần đưa ra, liên tiếp bị phủ định, đến về sau, các triều thần căn bản không
để ý đưa ra gián nghị là ai, dù sao kết quả đều là giống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-chu-tien-lai/1121735/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.