Ba người này đều là lão giả, râu tóc bạc trắng, đầu đội vương miện, có khác
biệt với đế quan của nữ hoàng, mặc long bào màu đen, rồng vàng trên đó thêu,
cũng chỉ có bốn móng.
Khiến Lý Mộ giật mình là, trên thân ba người này tản mát ra uy áp cường đại,
không kém gì lão đạo lôi thôi.
Trong cung điện này, thế mà lại có ba cường giả cảnh giới thứ sáu đỉnh
phong.
Nhìn thấy rồng vàng quấn quanh trên người Lý Mộ, một lão giả sắc mặt âm
trầm, lạnh lùng nói: “Kẻ quấy nhiễu đế khí, tội hắn đáng giết!”
Lão vươn ngón tay như cành khô, hướng Lý Mộ, xa xa chỉ một cái.
Một luồng thiên địa lực cường đại nhanh chóng ngưng tụ.
Trong mắt Lý Mộ xuất hiện một ngón tay hư ảo.
Trên ngón tay này tản mát ra khí tức dao động khủng bố, hắn đang muốn
triệu hồi chuông đạo phòng ngự, trước người liền xuất hiện một bóng người.
Lúc này, ngón trỏ tay phải lão giả đã ấn xuống.
Rắc!
Ngón tay lão vươn ra trực tiếp gãy.
Lão không để ý ngón tay gãy, kinh ngạc giận dữ nhìn bóng người phía trước
Lý Mộ, cắn răng nói: “Ngươi làm gì!”
Nữ hoàng thản nhiên nhìn ba người, nói: “Cút về.”
Sau đó, nàng nhẹ nhàng phất tay, một lực lượng cường đại mang ba lão giả
thổi quét quay về.
Nữ hoàng lại nhìn con rồng vàng kia một cái, rồng vàng run lên, nhanh chóng
chạy về đại điện.
Thẳng đến giờ phút này, Lý Mộ mới cảm nhận được con rồng vàng kia khác
thường, nhìn về phía đại điện, lẩm bẩm: “Bệ hạ, đây là...”
Nữ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-chu-tien-lai/1164296/chuong-620.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.