" An Ninh chúc mừng! con lại tấn thức rồi."
Nghe thấy lời lão tổ tông hai người cùng ngạc nhiên ngẩng đầu lên nhìn.
Lãnh Điệp ngạc nhiên nhìn An Ninh, hắn nhớ mấy hôm trước tại lần tỉ thí nàng vừa tấn thức từ nhân giai nhị phẩm lên tam phẩm, nay lại tấn thức, đây là tốc độ gì vậy?
Không đúng, khí tức trên người nàng không phải là nhân giai tứ phẩm mà là nhân giai bát phẩm. Không thể nào! chỉ trong mấy ngày nàng thăng liền năm cấp.
Nếu để cho nhiều người biết được việc này chắc họ sẽ tự tử vì bản thân mình thấp kém quá... ngay cả hắn cũng không khỏi cảm khái. “Tiên tử” của hắn đúng là không thể so sánh với người thường.
Thấy Lãnh Điệp nhìn mình chăm chú, An Ninh không khỏi ngượng ngùng nói.
" Chỉ là may mắn thôi".
Không hiểu sao nói chuyện với Lãnh Điệp nàng luôn có cảm giác không tự nhiên, đặc biệt là qua sự việc ban nãy nàng càng cảm thấy xấu hổ. Lần sau nếu có thể nàng nhất định phải tránh xa Lãnh Điệp ra, nàng không muốn những cảm xúc xao động này làm ảnh hưởng tới mục đích của mình. Nếu biết những suy nghĩ của An Ninh bây giờ chắc Lãnh Điệp nhất định sẽ kêu oan uổng, hắn có làm gì đâu, hắn mới là người bị ảnh hưởng nhiều nhất đây này, đánh mất luôn cả trái tim mình vậy mà...
Nhưng đương nhiên là Lãnh Điệp không biết những điều đó, hắn bây giờ đang vô cùng vui mừng, không ngờ người con gái hắn chọn lại tài giỏi như vậy. Hắn với nàng đúng là một đôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-cong-chua/2157419/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.