Minh Sư không có phản ứng gì.
Hắn không có nhìn Tỉnh Cửu mặt đăm chiêu sau đó đáp ứng thỉnh cầu, cũng không có hướng về trong vực sâu nhổ một cái.
"Cỏ dại cháy tất sẽ lan ra cả cánh đồng, người bình thường của nhân gian chết hết, nhất định sẽ đến phiên Minh giới."
Tỉnh Cửu hỏi: "Dã vọng của Thái Bình lẽ nào không làm cho ngươi bất an?"
"Không mặc quần áo còn có thể ung dung nói chuyện, có thể xuyên qua dung nham nhiệt độ cao như thế, ta thật sự rất tò mò da mặt của ngươi rốt cuộc dày bao nhiêu."
Minh Sư nhìn hạ thể của hắn, chăm chú nói: "Minh Hoàng chi tỉ lại ở trong tay loại người như ngươi, điều này làm cho ta khá bất an."
Tỉnh Cửu mới nhớ ra, vì phòng ngừa ngâm lâu dài trong dung nham tổn hại tới bạch y còn lại cũng không nhiều, thời điểm chính mình đi vào dung nham cũng đã cởi quần áo.
Người không một mảnh vải, chính là dáng vẻ của hắn lúc này.
Tiếp theo hắn nghĩ tới thời điểm năm đó ở Trấn Ma Ngục cùng Minh Hoàng lần đầu gặp gỡ, chính mình cũng không mặc quần áo.
Mình cùng Minh giới quả nhiên có chút xung đột, không tự mình xuống mà để Minh Sư đem người đưa ra, sự lựa chọn này xem ra là đúng.
Tỉnh Cửu nghĩ những chuyện này, không có ý tứ lấy ra y phục mặc vào.
Nếu trạng thái như thế này để Minh Sư cảm thấy bất an, như vậy hắn muốn thuyết phục đối phương, duy trì trạng thái như thế này sẽ tốt hơn.
Vừa lúc đó, hắn bỗng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-dao-trieu-thien/1052484/quyen-5-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.