Hoàng Tri Quyền trầm ngâm một chút, cười nói:
- Tâm tình Lý tướng quân một lòng giữ gìn trị ta có thể lý giả. Tuy nhiên quân đội có thể thẩm vấn dân án hay không, ta cũng không biết, điều này phải cần triều đình quyết định. Như vậy đi! Ta gửi phần văn điệp, trần thuật việc này, nếu Hình Bộ phê chuẩn, ta đây cũng sẽ toàn lực ủng hộ Lý tướng quân, Lý tướng quân thấy thế nào?
Lý Trân thầm mắng người này cáo già, lại đem giao sự tình cho Hình Bộ, kỳ thật Lý Trân cũng không nghĩ vi phạm, hắn chỉ có cần một cái cớ, nếu có thế lực bất minh phạn án vào địa giới của hắn, hắn xuất kích bất cứ lúc nào. Có điều lời này lại không thể nói rõ.
- Ha hả! Ta chỉ là đưa ra đề nghị, nếu sứ quân cảm thấy không ổn, coi như ta cũng chưa nói gì.
Hoàng Tri Quyền không nghĩ trong chuyện này khách khí với Lý Trân, y hắn cười cười, liền chuyển hướng đề tài, cười hỏi:
- Nghe nói quan để của tướng quân tạm thời phải thuê. Chỗ ta có một vài tòa nha, không bằng ta giải quyết vấn đề nơi ở cho tướng quân.
- Ý tốt của sứ quân Lý Trân xin nhận. Thật ra bên quân đội cũng có một vài tòa nhà, có điều đã lâu chưa tu sửa. Ta đang phái người tu sửa, sẽ không làm phiền đến sứ quân. Nhưng cá nhân ta muốn mua một tòa tòa nhà, nếu sứ quân có tòa nhà, thích hợp, không ngại giới thiệu cho ta.
- Vậy thì trùng hợp quá. Bên kia huyện Trường An đang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-duong-cuong-si/1725018/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.