Đỗ Hà thấy Đỗ Như Hối không những không giúp hắn nghĩ kế, ngược lại còn nâng người khác mà diệt uy phong của mình, nhất thời trăm mối cảm xúc ngổn ngang, nhìn qua trúc giản lẳng lặng nằm trên bàn đá, ngây người đứng sững trong sân viện trống trải.
Trầm mặc suốt hồi lâu, trong nội tâm Đỗ Hà tuy rằng khó chịu, nhưng hắn không thể không thừa nhận lời của Đỗ Như Hối đúng như sự thật.
Nếu như mình qua loa đi vào hoàng cung tìm Lý Thế Dân, không có được lý do gì để thuyết phục Lý Thế Dân, hắn lại dựa vào điều gì có thể làm Lý Thế Dân chịu thay đổi quyết định của chính mình? Phải biết rằng Lý Thế Dân là hoàng đế, nhất ngôn cửu đỉnh, há có thể tùy tiện nuốt lời?
Hắn tiến lên vài bước, cầm trúc giản mà Đỗ Như Hối lưu lại.
Mở ra trúc giản, hắn cũng không tâm tình đọc kỹ, chỉ lướt mắt nhìn qua, bỗng nhiên có mấy dòng chữ hấp dẫn sự chú ý của hắn:
Sủy tình giả, tất dĩ kỳ thậm hỷ chi thì, vãng nhi cực kỳ dục dã; Kỳ hữu dục dã, bất năng ẩn kỳ tình. Tất dĩ kỳ thậm cụ chi thì, vãng nhi cực kỳ ác dã; Kỳ hữu ác giả, bất năng ẩn kỳ tình. Tất xuất kỳ biến. Cảm động nhi bất tri kỳ biến giả, nãi thả thác kỳ nhân vật dữ ngữ, nhi canh vấn kỳ sở thân, tri kỳ sở an. Phu tình biến vu nội giả, hình kiến vu ngoại, cố thường tất dĩ kỳ giả nhi tri kỳ ẩn giả, thử sở dĩ vị trắc thâm tham tình!
Thần sắc Đỗ Hà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-duong-dao-soai/437674/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.