Trên đường đi nhanh tới nơi sản xuất quân khí, Quân Khí Giám giám chính Trịnh Ngang vừa thấy hắn hoảng sợ tới mức quay đầu bỏ chạy.
Ánh mắt Đỗ Hà sắc bén ngay lập tức bắt được Trịnh Ngang trở lại:
- Trịnh giám chính, chạy đi đâu?
Vẻ mặt Trịnh Ngang đau khổ, cầu xin:
- Tiểu tổ tông của ta, ngươi tha cho ta đi, nhân tài thủ hạ của ta đều bị ngươi lấy hết rồi, ngươi còn tới nữa!
Quân Khí Giám cũng là cơ cấu nghiên cứu chế tạo binh khí vũ khí, nhưng so sánh với Khoa Kỹ Viện của Đỗ Hà Quân Khí Giám chẳng khác gì là mẹ kế sinh ra. Tuy rằng thời gian tồn tại so với Khoa Kỹ Viện sớm hơn mười năm, nhưng vẫn là cấp dưới của Khoa Kỹ Viện, chỉ cần một câu của Đỗ Hà, mọi người trong Quân Khí Giám đều phải đến Khoa Kỹ Viện ngoan ngoãn làm việc.
Khoa Kỹ Viện mới thành lập không lâu, đang thời gian cần dùng người khẩn cấp, vì vậy Quân Khí Giám cùng Thiểu Phủ Giám là hai địa phương mà Đỗ Hà ra vào nhiều nhất, một khi phát hiện có nhân tài có thể sử dụng, ngay lập tức làm ra chuyện đào góc tường của người ta. Hắn có thánh chỉ ân chuẩn của Lý Thế Dân, xem trọng ai không phải là có thể trực tiếp mang đi hay sao?
Chỉ sau nửa tháng, người tài giỏi nhất bên trong Quân Khí Giám cùng Thiểu Phủ Giám đều bị Đỗ Hà đào đi hết. Trực tiếp làm cho hai cơ cấu Quân Khí Giám cùng Thiểu Phủ Giám xem hắn như hồng thủy mãnh thú, tránh còn không kịp.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-duong-dao-soai/438288/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.