Đỗ Hà có chút đau đầu, sinh hoạt hiện tại của hắn rất thoải mái, nhưng nam nhân tâm địa gian giảo bẩm sinh, muốn tránh cũng khó có thể tránh được, chuyện nam nữ giống như thi văn vậy, cắt bỏ không ngừng, lý còn loạn.
Tính toán, không thèm nghĩ nữa.
Đỗ Hà gật đầu, cho Chúc Hoắc đi xuống nghỉ ngơi. Hắn ở trong trướng bồng sửa sang lại tư liệu, quyết định đêm mai khởi hành.
Cứu người như cứu hỏa, tất nhiên càng sớm càng tốt, nhưng hắn với tư cách là chủ soái ba quân, vừa tới Thanh Hải, muốn rời khỏi, nhất định phải giao công việc lại, an bài tốt tất cả hậu sự, mới có thể thoát thân.
Tốn một ngày, Đỗ Hà mới bàn giao sự vụ, phó thác cho Trương Lượng, đồng thời bảo Ngưu Tiến Đạt, Lưu Lan, Tiết Nhân Quý phụ tá.
Đỗ Hà trước khi đến, để tìm hiểu bổn sự của các chư tướng, Trương Lượng là một trong mười sáu người đứng trong hàng ngũ Lăng Yên Các, những chuyện này không cần phải nói. Ngưu Tiến Đạt, Lưu Lan trong lịch sử không có thanh danh gì, nhưng cũng là dũng tướng, đều là người có khả năng đảm đương một phương, có bọn hắn tọa trấn Thanh Hải, Đỗ Hà đi cũng an tâm.
Khí hậu ở cao nguyên, mấu chốt là không khí, độ cao của Thanh Hải cao hơn xa so với Trung Nguyên, không khí mỏng manh. Cho nên người thích ứng khí hậu Trung Nguyên, đi vào cao nguyên Thanh Tàng phần lớn đều cảm thấy không được khỏe. Nhưng Đỗ Hà mang nội công, khí tức kéo dài, nhu cầu không khí của thân thể, thấp hơn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-duong-dao-soai/672998/chuong-717.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.