Lệnh Hồ Đạt đời nào coi thiếu niên này ra gì, ngọn câu bên trái chợt trầm xuống, ngọn câu bên phải hất lên, xoay tròn một vòng, song câu chớp chớp, quát lớn một tiếng :
- Xem đây!., thanh đao của Thiết Ma Lặc đã bị răng cưa trên ngọn Hộ thủ câu bên trái ngoặc lại giữ chặt, định giật ra khỏi tay y. Thiết Ma Lặc linh cơ mau lẹ, khều mũi chân một cái, hất một mảnh bát vỡ dưới đất bay lên, mảnh bát vỡ tuy không phải là ám khí lợi hại, nhưng nếu bị trúng vào mặt, nhẹ thì cũng rách thịt, nặng thì sẽ bị thương, lệnh Hồ Đạt vội nghiêng người tránh qua, mảnh bát vỡ bay lướt qua cạnh y, đánh trúng đầu một tên vệ sĩ, chát một tiếng, mảnh bát bắn tung tóe, tên vệ sĩ kia cố nhiên bị vỡ đầu hai tên vệ sĩ khác cũng bị thương.
Ngọn Hộ thủ câu bên trái của lệnh Hồ Đạt giữ chặt đơn đao của Thiết Ma Lặc, nhưng tay trái y mới rồi bị Nam Tễ Vân đá trúng hổ khẩu, tuy không hề gì nhưng đã không dùng lực được nữa, nhiều lắm cũng chỉ được năm phần so với lúc bình thời, Thiết Ma Lặc nhân lúc y tránh mảnh bát vỡ, thân hình nghiêng qua một bên, trọng tâm không vững, lập tức dùng sức đè thanh đao xuống một cái, rắc một tiếng, hai cái răng cưa trên ngọn Hộ thủ câu đã bị bẻ gãy.
Lệnh Hồ Đạt cả giận, ngọn Hộ thủ câu trong tay phái lập tức ra chiều, Thiết Ma Lặc kêu lên :
- Lợi hại thật., đơn đao chớp lên, mau lẹ bay lượn, lại dùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-duong-du-hiep-ky/1762708/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.