Nhiễm Nhan cũng xuống xe.
Tang Thần dừng chân cách Nhiễm Nhan khoảng một trượng, nhìn từ xa, thần sắc trong mắt hắn có vẻ giãy giụa, vừa muốn đến gần vừa thấy có chút sợ hãi.
Cuối cùng vẫn cắn răng nhích lại gần Nhiễm Nhan.
Khi Tang Thần tận mắt nhìn thấy Nhiễm Nhan sờ thi thể thì sẽ cảm thấy nàng dũng cảm, nhưng mà khi nghe thấy câu "Tiếp thi khí" đầy khao khát kia, thì chỉ cảm thấy không rét mà run. Dám cùng với muốn, là hai chuyện khác nhau.
Nhiễm Nhan nhìn hắn nhích từng bước từng bước nhỏ về phía nàng, thanh âm thanh nhã yếu ớt gọi: "Nương tử!"
Người gần trong gang tấc, tâm lại xa tận chân trời.
Tang Thần cảm thấy mình đang lấy hết can đảm từng bước một mà đi tới gần nàng, lại cảm thấy khoảng cách kia như chưa bao giờ ngắn lại. Nói đến cùng, hắn vẫn là sợ nàng.
Nhiễm Nhan cẩn thận lựa chọn từ ngữ, vô luận Tang Thần sợ nàng cỡ nào cũng được, nàng chỉ không muốn dùng lời nói làm tổn thương nam hài đơn thuần đã từng rất thích nàng, "Ngươi...gần đây vẫn tốt chứ?"
Tang Thần cúi đầu nắm lấy góc áo, "Cũng được."
Lặng im trong chốc lát, trong lòng Nhiễm Nhan thở dài, nàng vẫn là không thích hợp với việc hàn huyên mấy chuyện bên lề như vậy, liền đơn giản nói: "Ngươi biết chuyện Thôi thị đi Tô Châu thay ngươi đưa sính lễ đi?"
Tang Thần đột nhiên ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn Nhiễm Nhan, nhất thời cũng quên sợ hãi, lúc phản ứng lại, vì phẫn nộ mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-duong-nu-phap-y-part-2/1151220/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.