"Bể cá không phải để bán sao?" Nhiễm Nhan bỗng nhiên nhớ tới Nhiễm Vận đã từng nói qua chuyện này, hơn nữa loại tạo hình này là căn cứ vào đặc điểm của khối ngọc mà thiết kế ra, sau này rất khó gặp được hình dạng cùng loại.
"Người mua bể cá kia không biết thưởng thức, hừ, sau đó lại đột ngột đổi ý chọn những món khác tặng cho Trịnh lão phu nhân, vì thế ta bỏ ra số tiền gấp đôi mua trở về." Nhiễm Vận nói vô cùng đau đớn.
Nhiễm Nhan kỳ quái nhìn nàng ta một cái, vắt cổ chày ra nước không ngừng rút lông, đây là vì nguyên nhân gì chứ?
"Rất kỳ quái à, giá trị món hàng vào những thời điểm khác nhau, trong tay những người khác nhau, thì có thể có ích lợi khác nhau." Nhiễm Vận mắt trợn trắng nói.
Nhiễm Nhan mỉm cười, tiểu cô nương này luôn có thể làm người ta kinh hỉ, "Ta đúng là đối với ngươi lau mắt mà nhìn."
Nhiễm Vận chưa bao giờ làm những chuyện không có ích lợi, tiệc mừng thọ lần trước của Trịnh lão phu nhân, đồ của nàng chưa kịp đưa ra, bất quá khối ngọc chạm tùng hạc duyên niên kia đã kiếm bộn. Nhiễm Bình Dụ đem Lâm Lãng trai cho nàng làm của hồi môn, có rất nhiều món linh tinh vụn vặt, cũng kiếm lời không ít. Bể cá kia được làm rất tinh xảo, cho dù là tặng không, thì cũng là tặng cho Tiêu thái phu nhân a! Coi như là đưa danh tiếng của Lâm Lãng trai vào trong môn phiệt thế gia, đáy bể cá có con dấu của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-duong-nu-phap-y-part-2/1151264/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.