Hầu như là cùng lúc, Lý Uyển Bình trượt xuống khỏi lưng ngựa.
Tư tham quân phi thân xuống ngựa, khó khăn lắm mới tiếp được nàng ngay trước khi nàng rơi xuống đất.
Tiêu Tụng lập tức tăng tốc phi ngựa lên phía trước, đập vào mắt là hình ảnh máu không ngừng trào ra từ miệng của Lý Uyển Bình, đã ướt đẫm một mảng trước ngực.
Tiêu Tụng đỡ Nhiễm Nhan xuống ngựa, nàng lập tức chạy qua bắt mạch cho Lý Uyển Bình, nhịp đập dưới đầu ngón tay nhỏ bé yếu ớt, hơn nữa dần dần mất quy luật, khi có khi không.
"Tiêu Thị lang." Lý Uyển Bình mở mắt, trong mắt có ý cười.
Dung mạo có năm sáu phần tương tự Nhiễm Nhan của nàng ta làm tim Tiêu Tụng cứng lại, thanh âm cũng không khỏi nhu hòa xuống vài phần, "Ừm, Huyện chủ có gì phân phó."
"Không dám nhận." Lý Uyển Bình từ trong lòng lấy ra một phong thơ, giấy viết thư trắng tinh đã dính một mảng máu, nàng giơ tay về phía Tiêu Tụng, "Làm phiền ngày mai giao cho thánh thượng giúp ta, thỉnh hắn nhất định phải xem, đây là...tuyệt bút...của ta."
Tiêu Tụng nhận lấy, cũng không chê vết máu dơ bẩn bên trên, trực tiếp nhét vào tay áo, "Huyện chủ yên tâm, ta sáng sớm ngày mai liền tiến cung diện thánh."
"Đa tạ." Lý Uyển Bình cười rạng rỡ.
Tất cả mọi người cảm thấy, giờ này khắc này Văn Hỉ Huyện chủ lại phong hoa tuyệt đại như thế, đôi mắt nàng tựa như sóng nước mùa thu, chiếu ra ảnh ngược của ánh lửa nhảy nhót từ những cây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-duong-nu-phap-y-part-2/1151312/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.