"Vị hôn thê của Tiêu mỗ tính tình nội liễm, không biết nói chuyện, sợ sẽ đắc tội ngài." Tiêu Tụng cười nhẹ, nhưng không có ý tứ muốn tránh ra. 
Chỉ cần người còn chưa nâng vào cửa, thì liền có khả năng sinh ra biến số, trước đó tuy rằng Tiêu Tụng không dấu diếm chuyện mình đã có vị hôn thê, nhưng cũng sẽ không đem nàng đặt trước mặt mọi người, để cho họ bình luận. Huống chi hắn trước giờ là người lắm thị phi. 
"Ồ?" người nọ cười khẽ, âm cuối giương cao. 
Nhiễm Nhan nghe thấy tiếng 'bạch bạch' không nặng không nhẹ, như cán quạt vỗ vào lòng bàn tay. 
Rồi một trận tiếng chân vang lên. 
Nhiễm Nhan thò nửa cái đầu ra, có thể thấy một thân nam trang khoan bào tay rộng đó, được một đám người vây vào giữa, dáng người thon dài, hông mang đai ngọc, cổ và vai được bao phủ bởi lông chồn trắng thật dày. Tóc đen nửa rũ qua lớp lông trắng, dưới ánh đèn sáng ngời, phảng phất như có lưu quang uyển chuyển, chỉ một bên mặt trái đã rung động lòng người như vậy. 
Nàng ta đi được nửa đường, bỗng dừng lại, 'xoẹt' một tiếng mở quạt ra, che hờ lên mặt. 
Tiêu Tụng cùng Nhiễm Nhan đều cho rằng nàng ta sẽ đi thẳng xuống lầu, không nghĩ nàng ta lại quay đầu, đuôi mắt hơi xếch mang theo ý cười, lóe lên, rồi hất mái tóc đen, sung sướng đi xuống lầu. 
Nàng ta làm vậy, cũng không biết là đối với Tiêu Tụng, hay là đối với Nhiễm Nhan. 
Vào trong phòng, Tiêu Tụng mới nói: "Vị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-duong-nu-phap-y-part-2/1151339/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.