"Ngươi có biết trong hộp đựng cái gì không?" Nhiễm Nhan hỏi Lương Nhi, tuy khả năng nàng ta biết không lớn, nhưng Nhiễm Nhan vẫn không muốn buông tha một chút cơ hội nào.
Lương Nhi chần chờ một chút, mới nói: "Là một bộ xiêm y."
Nhiễm Nhan cùng Tiêu Tụng thấy hơi chấn động, vốn cho rằng là thái phu nhân cất giấu rất bí mật, không ngờ Lương Nhi lại biết, Tiêu Tụng không khỏi hỏi: "Có thấy qua nó là xiêm y dạng gì không?"
"Là một kiện Khúc Cư màu đen giống bộ thái phu nhân mặc trên người, nhưng bên trên là dùng chỉ tơ vàng thêu hoa văn hồi vân, nhìn vô cùng đẹp đẽ quý giá, ngoài ra còn có một bộ trang sức, có mười hai cây trâm phượng, nhưng trước đó đã bị thái phu nhân lấy đi tám cây, giao cho Lăng Tương tỷ tỷ, nói chờ đến khi nương nương trăm năm thì giao lại cho bà." Lương Nhi nói. Nàng ta biết đây là y phục công chúa Lương triều, nhưng không thể nói thẳng, dù gì Tây Lương cũng đã không còn nữa, kiện y phục kia cũng chỉ là một kiện y phục bình thường.
Tiêu thái phu nhân đương nhiên là lo lắng bị người khác nói ra nói vào, cho nên mới bỏ đi tám cây trâm phượng, y phục của công chúa Đại Đường đã không còn là Khúc Cư màu đen nữa, như vậy thì dù Tiêu Hoàng Hậu có giữ y phục lại, cũng chỉ xem như để làm kỷ niệm.
"Đây là y phục tổ mẫu để lại cho cô mẫu đến khi trăm năm thì dùng để nhập liệm." Tiêu Tụng trầm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-duong-nu-phap-y-part-2/1151429/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.