Xuân Lai kéo tay áo Tiêu Thập Lang một cái, chậm rãi quỳ gối dưới chân hắn.
Sống lưng Tiêu Thập Lang thẳng tắp, thật lâu sau mới dùng sức hất nàng ta ra, đi thật nhanh vòng qua tế đàn trong từ đường, lật người qua cửa sổ phía sau ra ngoài. Hắn sau khi ra ngoài, cửa sổ đằng sau kia vẫn mở rộng, không đóng lại, rõ ràng là cho Xuân Lai cơ hội đào tẩu.
Tiêu thị tuy gia thế lớn, nhưng nếu Tiêu Thập Lang an bài cho Xuân Lai một thân phận tốt, để nàng ta cao chạy xa bay, Tiêu thị cũng chưa chắc có thể tìm ra một nữ tử thân phận thấp kém trong biển người mênh mang.
Xuân Lai quỳ thật lâu, mới khom lưng nhặt áo Tiêu Thập Lang vứt trên mặt đất lên, quấn chặt lên người, rúc vào bên cạnh cây cột, không hề có ý định chạy trốn.
Qua khoảng non nửa canh giờ, một bóng người lại leo từ cửa sổ đằng sau vào, Xuân Lai cảnh giác nhìn người tới, phát hiện lại là Tiêu Huyễn Chi đã đi còn quay lại, một tay ôm chăn mỏng, một tay xách tay nải. Ngồi xuống trước mặt Xuân Lai, đem chăn đặt ở trước mặt nàng ta, từ trong tay nải lấy ra một cái ống trúc đưa cho nàng ta.
Xuân Lai chần chờ một chút, mới duỗi tay nhận lấy, nắm ống trúc liền có thể cảm nhận được nhiệt độ ấm áp truyền ra, nàng ta mở nút ra, bên trong tỏa ra dược vị nồng đậm.
Tiêu Huyễn Chi lại cầm một cái bao giấy mở ra nhét vào tay Xuân Lai, bên trong là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-duong-nu-phap-y-part-2/1151459/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.