Hai người quay lưng lại với nhau, từng người tìm y phục của mình, không khí có chút trầm trọng.
"Xin lỗi." Đỗ Giang Ly nói.
"Là...là tại hạ nên trả lễ cho nương tử mới phải." Tang Thần xấu hổ nói nhỏ, hắn vẫn còn nhớ, chính hắn sờ mó thân thể người ta, "Tại hạ ra được sẽ lập tức đến Đỗ phủ cầu thân."
Thần sắc Đỗ Giang Ly tối xuống, quả nhiên, đúng như lời Lưu Thanh Tùng, nếu đã có thân cận da thịt, Tang Thần tất nhiên sẽ chịu trách nhiệm.
Nhưng nàng một chút cũng không thấy vui vẻ.
Tang Thần là người mà một khi đã nhận định chuyện gì đó, thì đến chết cũng không quay đầu. Cũng như hắn nhận định chính hắn và Thôi thị không có quan hệ gì, mặc kệ Thôi thị trăm phương ngàn kế tỏ thái độ như thế nào, hắn 20 năm cũng như một ngày đều nhận định như vậy; cũng như trong lòng hắn nhận định là hắn cả đời này chỉ thích Nhiễm Nhan, nên dù thế sự có biến hóa ra sao, hắn cũng kiên định cho rằng hắn vĩnh viễn thích nàng.
Nhưng mà hắn không hiểu, nếu ai cũng có thể như vậy, thì làm gì có câu thân bất do kỷ nữa?
"Có lẽ ta sai rồi." Đỗ Giang Ly nói nhỏ, nàng không nên yêu cầu nhiều hơn, cứ dùng cả đời này mà chờ đợi hắn như vậy, không phải vẫn tốt đó sao? Chí ít vẫn tốt hơn trước kia, kiếp trước chỉ có thể chờ đợi một cách mờ mịt, mà kiếp này lại có thể ngẫu nhiên gặp được hắn.
Là nàng quá tham
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-duong-nu-phap-y-part-3/1172763/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.