Thiều Vương có một biệt viện đặt ở Yến Đô Phường phía đông thành. Trước khi bệnh nặng, mỗi tháng chàng đều đến đó ở lại bảy tám ngày. Hiện giờ nằm liệt trên giường đã ba tháng chưa từng bước ra khỏi cửa, nhưng việc đi lại giữa phủ vương và ngoại trạch thì chưa từng gián đoạn.
Có khi là Gia Lệnh Lý Thành Ấm sai người đưa tiền bạc vật dụng đến, có khi là bên ngoại trạch cử người tới thăm bệnh tình của Thiều Vương. Hôm nay đến là hai tỳ nữ tên Thải Lộ và Thải Liên, nghe tên đã biết là cùng một hàng với thị nữ của Lệ phu nhân. Sau khi bái kiến Lý Nguyên Anh, Thải Lộ lấy từ trong tay nải ra ba chiếc áo lót, nói là dùng lụa gấm được ban từ triều đình may thành, trời bắt đầu chuyển lạnh, đem tới cho đại vương thêm ấm.
Việc các nữ nhân tự tay làm áo để tặng cho phu quân hay người trong lòng vốn là chuyện thường thấy. Lệ phu nhân tiếp nhận y phục, dịu giọng hỏi han:
“Bên Vu phu nhân vẫn khỏe cả chứ? Có thiếu thốn gì không?”
Lệ thị cùng Vu thị đều từng là nhũ mẫu của Thiều Vương, hai người qua nhiều năm cộng sự, tình nghĩa thân thiết, thường hay qua lại tặng quà.
Thải Lộ đáp:
“Không thiếu thứ gì cả, chỉ là muốn hỏi bên này có còn loại sáp tay nhũ chi mang từ kinh thành đến không ạ? Khi thêu thùa may vá dùng tay quá nhiều, dễ bị nứt nẻ.”
Khí hậu U Châu so với Trường An khô hanh hơn nhiều, việc giữ gìn da dẻ cần tiêu tốn nhiều dầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-duong-tich-chau-ky-phan-tap/2796390/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.