“Điên đảo Đại Đường, họa loạn thiên hạ.”
Một câu vừa dứt, như sét đánh giữa trời quang, khiến lòng người trong Kim Ba Tạ đồng loạt rung lên. Không ai ngờ được Thanh Sam Khách lại dám làm càn đến thế, đưa ra thứ được giang hồ đồn thổi là vật tuyệt mật bấy lâu nay. Những người tính tình cẩn trọng lập tức cảm thấy thấp thỏm bất an, tựa như chim sợ cành cong, bản năng đảo mắt nhìn quanh về phía cửa, sợ rằng sẽ có mật thám triều đình nghe trộm mà rước họa vào thân.
Người đầu tiên phá vỡ sự im lặng là Doãn Thuật sáng lập Long Môn Hội. Hắn không nhịn được mà lên tiếng hỏi:
“Ngươi ngang nhiên đưa vật này ra, chẳng lẽ không sợ quan phủ tịch thu gia sản, tru di cửu tộc sao?”
Vi Huấn nét mặt chẳng chút gợn sóng, điềm nhiên đáp:
“Các ngươi đều có cha mẹ, vợ con, bằng hữu thân thích. Dù là người xuất gia, cũng có tông môn đệ tử, nghĩa tình ràng buộc. Nhưng bọn ta Tàn Dương Viện môn hạ từng người đều không còn cửu tộc, sư môn cũng lạnh nhạt bạc tình, không dây chẳng buộc, không có gánh nặng, nên tự nhiên chẳng có gì để sợ cả. Nếu các vị có ý muốn quay đầu báo quan lĩnh thưởng, xin cứ tự nhiên.”
Nghe đến câu: “Cửu tộc đều không có, không sợ gì cả,” mọi người lại lạnh sống lưng. Phàm là anh hùng hào kiệt có danh có phận, phần lớn đều có gia có nghiệp, hành sự trên giang hồ chẳng thể không lo toan hậu quả. Còn đám cuồng đồ Tàn Dương Viện, bởi chẳng ràng buộc tình thân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-duong-tich-chau-ky-phan-tap/2796440/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.