Lý Long Cơ không có lộ ra phạm vi sử dụng của tài vật Lý Lâm Phủ cống hiến, quần thần cũng giả bộ hồ đồ.
Ngay khi văn võ cả triều nhất là thần tử bỏ đá xuống giếng cảm thấy lo sợ bất an, hoàng đế lại chuyển đề tài câu chuyện:
- Tuy rằng Lý Lâm Phủ trung tâm như một đối với trẫm, nhưng mấy năm nay hắn độc đoán chuyên quyền, chặn đường dân nói, cũng đều không phải giả dối. Trẫm biết rõ ràng trong lòng, chỉ có điều trẫm vẫn nhớ phần trung tâm này… Nhưng không ngờ hắn làm ra hành vi vô sỉ dâm loạn nội quyến đại thần, thương tổn đến thể diện triều đình…
Lý Long Cơ dừng lại một chút, lại nói:
- Cho nên, niệm Lý Lâm Phủ tuổi già có bệnh, liền giáng chức đuổi khỏi kinh, để hắn đi Giang Nam làm Trấn An Sứ nhàn tản đi.
Quần thần đều thở phào nhẹ nhõm một hơi, vội vàng tiến lên tán thành đồng ý, ho to hoàng đế vạn tuế hoàng đế anh minh vân vân, vỗ mông ngựa hoàng đế rất hăng hái.
Ngay trong tiếng hô vạn tuế lớn như núi này, Tiêu Duệ lại đứng dậy cất cao giọng nói:
- Phụ hoàng, nhi thần nghĩ rằng, Lý Lâm Phủ khó tránh khỏi tội này, theo luật hẳn là lột bỏ chức vị bãi quan miễn chức. Nếu không, làm sao chấn chỉnh kỷ cương làm sao phục thiên hạ?
Lời vừa nói ra, trên điện lập tức lặng ngắt như tờ. Hoàng đế chỉ có ý bãi miễn Lý Lâm Phủ, nhưng con rể Tiêu Duệ của hắn lại chủ trương gạt bỏ đến cùng, trực tiếp bãi miễn chức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-duong-tuu-do/789682/quyen-6-chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.