Snape chậm rãi xoay người, im lặng nhìn con đỡ đầu của mình, ánh mắt mang theo sắc thái thưởng thức. Quả nhiên, không hổ là người nhà Malfoy… Hắn chậm rãi cầm lấy giấy bút trên bàn, ‘… Gần như toàn bộ.’
Draco nhướn mày, “Từ khi nào?”
‘… Hogwarts.’ Biểu cảm không thay đổi, Snape cho Draco đáp án.
“… Vậy cha hoàn toàn thanh tỉnh, hơn nữa cũng biết trên người mình xảy ra chuyện gì? Những việc mà Sirius Black và Hermione bắt Harry làm, cha cũng biết?” Cặp mày xinh đẹp nhíu lại, Draco nheo mắt nhìn câu trả lời của Snape viết trên tấm da dê, ‘Phải.’
“… Harry biết không? A, cậu ta nhất định đoán được một chút, cho dù cha không nói cho cậu ta hay gì cả, phải không!” Với giọng điệu khẳng định, Draco nói ra điều mình đoán, sau đó thở dài khi đọc đáp án được Snape viết xuống.
‘Con là một người họ Malfoy, Draco, ta nghĩ rằng một tên Weasley đã đủ để lấy đi lực chú ý không quá dư thừa của con… Đừng nói rằng… Hắn có thế biết…’
“Vì sao cha không nói gì, vì – khế ước sao?” Cố gắng áp chế ý tưởng đột nhiên nảy sinh trong đầu và sự ngượng ngùng khi Snape nhắc tới George, Draco muốn lấy được từ Snape một lý do có thể khiến mình bình tĩnh lại, nhưng giây lát tạm dừng của người đàn ông này khiến hắn có dự cảm bất hảo, cho dù đáp án hiện lên trên tấm da dê đúng là câu trả lời mà hắn mong muốn, ‘… Phải.’
“… Đừng sử dụng Bế quan Bí thuật, cha đỡ đầu, thân thể cha hiện tại không nên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-gioi-ai-no/1748402/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.