Cố gắng kiềm chế cơn run rẩy của cơ thể, không để bản thân bởi vì vui sướng, khiếp sợ, đồng thời cực độ phẫn nộ mà đánh mất kiểm soát, Harry không quay đầu lại, chỉ nghiêng mặt nhìn Pierce đang nịnh nọt chờ phản ứng của anh. “~ Ma dược đại sư? Ngài Pierce, ngài cho rằng bộ dáng của hắn lúc này còn đủ để điều chế ma dược sao?” Anh kéo một bàn tay của Snape lên, lạnh như băng, gầy guộc, có vô số vết nứt nẻ, móng tay đen thẫm bật lên, rõ ràng đã hoại tử.
Vội vàng lấy đũa thần ra, Pierce nhắm thẳng vào cổ Snape. “Đương nhiên, Grammow tiên sinh, thuốc chúng tôi sử dụng vẫn đều là do hắn chế tạo. Hắn từng là giáo sư dạy ma dược tại trường Hogwarts, ma dược đại sư trẻ tuổi nhất nước Anh. Xin hãy yên tâm, mặc dù hắn hiện tại bị câm, trí nhớ cũng có chút hỗn loạn, nhưng những điều này không ảnh hưởng đến năng lực pha chế ma dược của hắn. Hắn nhớ rõ tất cả phối phương và phương pháp pha chế ma dược, chỉ cần điều dưỡng đôi chút là có thể pha chế cho ngài vô số loại dược trân quý! Ngài xem, im lặng, nhu thuận, còn là ma dược đại sư đẳng cấp cao nhất – một nô lệ hoàn mỹ tới cỡ nào!!”
Bị câm!! Trí nhớ hỗn loạn!! Lại một lần nữa bị lời nói của Pierce đả kích, nén xuống xung động muốn bóp chết gã đàn ông trước mắt, âm thầm tính toán thời gian đội của mình sẽ đến, Harry bắt đầu có chút nôn nóng. Anh nhìn chằm chằm Pierce, kẻ tựa hồ đang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-gioi-ai-no/1748494/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.