Tướng mạo của ông lão trong mật thất tại trang viên biệt thự có chút kỳ lạ.
Đầu tiên là tóc lão quăn tít, màu đen, xoắn tự nhiên. Khuôn mặt có chút gầy gò, hốc mắt hõm sâu, con ngươi có màu lam nhạt, mũi như chim ưng, môi khá dày, miệng cũng khá rộng, râu rậm rạp giống hệt tóc của lão, xoăn tự nhiên. Thoạt nhìn cho người ta một cảm giác bị áp bách đến cực độ, dường như không phải đối mặt với một người mà là một đám mãnh thú, bất cứ lúc nào cũng có thể xông đến cắn người. Nếp nhăn trên trán rất sâu, đoán không ra số tuổi thật sự, nói lão sáu mươi tuổi sẽ có người tin, mà nói lão tám mươi tuổi cũng sẽ không có bao nhiêu người hoài nghi, thậm chí nói lão một trăm tuổi cũng có thể.
Ông lão mặc một bộ trường bào màu trắng, có phần giống với phong cách Tây Vực.
Rất rõ ràng lão ta đã phát hiện ra loại dị tượng kinh thiên đó, chỉ cần là người biết về phong thủy thuật pháp, lại có trình độ cao thâm một chút đều có thể phát giác ra. Huống chi từ chỗ lão đang ở cách tứ hợp viện của Ngô Thạc Xương không đến hai mươi km.
Căn mật thất này nhìn qua rất sơ sài, chỉ có vẻn vẹn bốn vách tường, sàn nhà dùng bốn loại đá phiến trắng; đen; vàng; hồng ghép thành. Có thể nhìn ra được là hình vẽ của một loài vật nào đó, nhưng lại không nhìn ra được là loại thú gì, nó đang nhe răng nhếch miệng, hẳn là một con thú dữ. Nơi ông lão mặc áo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-hao-mon/821400/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.