Tiêu Phàm và Tân Lâm ở trong phòng ngủ xì xào bàn luận, Ager lena liền ngoan ngoãn ngồi đợi ở phòng khách, hai tay để trên đầu gối, tư thế ngồi nghiêm chỉnh, tuyệt không nhìn ngắm lung tung, cũng không có lo lắng bất an.
Tiêu Phàm là con cháu trong chi trưởng của một đại hào môn bậc nhất, đại tỷ từng rất rõ ràng dạy bảo cho cô, một thế gia hào môn như thế này, đều là có quy củ. Muốn giành được thiện cảm chân chính của người trong thế gia, đầu tiên là phải dung nhập vào bên trong bọn họ, thích ứng với cách làm việc của họ.
Đương nhiên, nếu chỉ là muốn được vui thích nhất thời, thế thì chỉ cần diện mạo xinh đẹp là đủ rồi.
Nhưng người dựa vào nhan sắc để hành sự, từ trước tới nay đều không phải là kế lâu dài.
Bất luận mỹ nữ tinh tế xinh đẹp đến nhường nào, đều cản không nổi sự tàn phá của thời gian.
Trong lịch sử những nữ nhân có quyền thế nhất, phong quang hiển hách nhất, Lã Trĩ, Võ Tắc Thiên, Từ Hi thái hậu, trước tiên đều là dựa vào nhan sắc hành sự, sau đó đều chuyển thân hoa lệ, trở thành đồng minh chính trị của nam nhân, tiến tới quyền khuynh thiên hạ, khống chế Càn Khôn.
Tiêu Phàm rửa mặt, đi vào phòng khách, ngồi xuống sô pha.
Ager lena cẩn thận đứng dậy, nói:
- Tiêu tiên sinh, tôi đi pha trà.
- Ừ.
Tiêu Phàm nhẹ nhàng gật đầu.
Tân Lâm lúc này không có đứng ở phía sau hắn, mà ngồi xuống sô pha phía bên trái.
Chỉ chốc lát, Ager lena liền bưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-hao-mon/821509/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.