Hàn Thiền Tử cùng Dạ Nhai Tích nghe thái hậu nói vậy cũng hơi ngẩn ra, nhưng cũng chỉ là trong chớp mắt mà thôi. Dường như họ đã suy nghĩ rõ ràng cẩn thận mọi chuyện nên cũng rất nhanh chóng khôi phục thái độ bình thường. Sở Lăng Thường đứng dậy hướng về phía thái hậu cùng hoàng thường nhẹ nhàng thi lễ, “Thái hậu thông tuệ vô vàn, nếu đã sớm biết rõ mọi chuyện trong đó thì cần gì phải lấy Lăng Thường để tiêu khiển đây?”
Cảnh Đế có chút nghi hoặc nhìn thoáng qua thái hậu, còn khóe môi Đậu thái hậu lúc đầu có chút ngưng trệ, sau đó lắc đầu cười lớn, “Truyền nhân Quỷ Cốc Tử quả nhiên đều không đơn giản, tâm tư ai gia đều bị các ngươi nhìn thấu cả, xem ra ai gia đã lo lắng quá rồi. Có thể được người của Quỷ Cốc phái tương trợ quả thực là phúc khí của Đại Hán ta, nhân tài như vậy sao ai gia có thể hồ đồ để lãng phí được chứ.”
Thân là thái hậu, điều bà muốn là có thể hiệp trợ con trai của mình khiến quốc thái dân an. Chỉ khi hoàng thượng không phải lo nghĩ điều gì mới có thể chuyên tâm cai trị đất nước tốt được. Bà đã phụ tá ba đời quân vương, làm sao có thể không biết cách xử lý tốt chuyện nơi hậu cung chứ? Hậu cung không an ổn cũng giống như trong nhà có lửa cháy, hoàng thượng sẽ cả ngày bị làm cho đau đầu không chịu nổi.
Ngày đầu tiên mà Sở Lăng Thường vừa tiến cung, Đậu thái hậu đã nhận ra ánh mắt của hoàng thượng nhìn nữ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-hoan-du-cho-ta-khuynh-that-giang-san/382857/quyen-3-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.