Đi ra khỏi đại điện của Thiên Vu, Dạ Nhai Tích rời đi theo một hướng khác, Y Trĩ Tà cũng muốn xuất cung nên nhân tiện đi cùng Hách Liên Ngự Thuấn một đoạn đường.
“Ngự Thuấn, không phải người làm hoàng thúc như ta không nhắc nhở ngài, tâm tình Thiền Vu hiện giờ có gì đó rất lạ, ngài phải cẩn thận ứng đối mới được.”
Hách Liên Ngự Thuấn cười nhẹ một tiếng, “Sợ là từ khi ta ngồi lên ngôi vị thái tử, tâm trạng của Thiền Vu đã không còn thư thái nữa rồi.”
“Ta thật sự nghĩ không ra!” Y Trĩ Tà thở dài, “Thiền Vu coi trọng nhất là ngài, sao bây giờ cũng có lòng đề phòng như vậy?”
“Từ xưa, quân vương trời sinh đã có lòng nghi ngờ cùng tham sống, đó là chuyện rất bình thường.” Hách Liên Ngự Thuấn rõ ràng không muốn thảo luận tiếp đề tài này, hờ hững buông một câu.
Y Trĩ Tà cũng không nói gì nữa, chỉ nhẹ nhàng lắc đầu.
Dưới làn tuyết bay bay, sắc mặt Hách Liên Ngự Thuấn có chút nghiêm trọng, đôi mắt sắc bén như chim ưng của hắn hơi nheo lại. Yên thị thời gian này thường hay lui tới điện của Thiền Vu, sợ là có nguyên nhân của nó. Yên thị này, hắn đã tha chết cho bà ta vì nể chút tình cảm với Vu Đan, không ngờ bà ta không những không cảm kích, còn tỏ rõ thế đối nghịch với hắn. Được, vậy hắn sẽ thành toàn cho bà ta.
Chớp nhẹ đôi mắt để che đi sát ý trong đó, Hách Liên Ngự Thuấn quay qua Y Trĩ Tà nói, “Rảnh rỗi thì ngài ghé qua Kiêu Long
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-hoan-du-cho-ta-khuynh-that-giang-san/383456/quyen-7-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.