Không biết bao lâu sau ta mới tỉnh dậy. Đập vào mắt ta là một nóc lều lạ lẫm. Ánh nắng mặt trời rọi xuống qua khe hở nhỏ của tấm da phủ nóc. Xung quanh yên tĩnh, yên tĩnh đến khác thường. Ta lo lắng gọi to: "Hoa Nhân! " Một cô gái dong dỏng cao vén tấm da bước vào, chính là Hoa Nhân. Ta vừa ngạc nhiên vừa vui mừng ngồi bật dậy. Hoa Nhân ôm chầm ta vào lòng và nói: "Chúng ta thành công rồi, đây là lãnh địa của Ma Nữ Quốc. " Ta lấy tay đỡ cằm Hoa Nhân lên, nhìn thẳng vào mặt nàng, lòng tràn đầy cảm giác vui sướng, hạnh phúc. Một đêm hoạn nạn đã san bằng khoảng cách giữa hai người chúng ta. Hoa Nhân ngượng ngùng nhìn xuống. Ta hỏi: "Em đã biết thân phận của tôi ngay từ lúc đầu, tại sao em còn giúp tôi?" Hoa Nhân đỏ mặt lên: "Em cũng không biết tại sao. Từ sau lần đầu tiên gặp anh, em đã nghĩ đến anh rồi. Anh có hóa trang thành Thần Lực Vương thì em vẫn nhận ra… " Đúng lúc đó bên ngoài có tiếng gọi, Hoa Nhân vội rời khỏi vòng tay ta. Mã Nguyên bước vào, ta nói với hắn: "Tôi nên gọi anh như thế nào?" Mã Nguyên cười: "Mọi người ở Ma nữ quốc đều gọi tôi là Phì mưu sĩ, tôi là mưu thần đứng đầu Ma nữ quốc. Lần này nhờ có anh mới lấy cắp được Trí tuệ điển, thực là một kế sách bất tài hiến thượng. " Lời nói của hắn ta tuy vui mừng nhưng ánh mắt lại đầy vẻ lo lắng. Rõ ràng việc lấy cắp được Trí
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-kiem-su/918436/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.