Dịch: Sơn TùngBiên: XiaoooooĐón nhận những ánh mắt vừa khiếp sợ lại vừa khó hiểu của những người xung quanh, Phương Nguyên câm nín.“Bản thân ta là một đệ tử tạp dịch, mang khăn lau trên người là một việc rất hợp lý mà?”Lúc đầu, hắn đang làm việc ở đan phòng thì xảy ra chuyện nên mới quyết định chạy tới Tiểu Trúc phong. Hơn nữa, nhiệm vụ của ngày hôm nay là lau chùi lò luyện đan. Mà trong lò luyện đan vốn đầy cặn thuốc và bụi bặm, nếu không chuẩn bị một tấm vải vừa lớn lại vừa dày thì không thể lau được. Sau đó, khi hắn đi quét dọn đan các, mới làm được một nửa lại phải chạy đến đây. Cái khăn này còn phải tiếp tục dùng nên tất nhiên phải mang trên thân. Vừa rồi, mắt thấy người tí hon màu vàng đang chuẩn bị phun lửa, trong lòng hắn biết rằng pháp thuật mạnh nhất khi được xuất ra, do đó cách giải quyết duy nhất mà hắn nghĩ ra được là ngăn cản không cho nó được xuất ra…Nhưng ở trong mắt người khác, mọi chuyện hoàn toàn không phải như vậy.Nhất là vị chấp sự béo kia đã tức giận đến mức tái cả mặt...Chiêu pháp thuật cuối cùng mà hắn thi triển với mục đích là muốn dồn ép Phương Nguyên để xem có phải hắn còn che giấu điều gì trong lòng không. Hắn cũng không muốn lấy mạng của Phương Nguyên, do đó ngay từ lúc mới xuất chiêu đã chuẩn bị tốt việc thu chiêu. Nhưng hắn không thể ngờ rằng tên đệ tử tạp dịch này lại dám dùng một chiêu quái đản như thế để phá pháp bảo của mình!Pháp bảo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-kiep-chu-dich/1696016/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.