Trong quán cơm nhỏ ven đường, Lê Kiến Mộc dựa lưng vào ghế, hỏi:
"Anh có định hướng gì sau khi tốt nghiệp chưa?"
Cô không quen biết nhiều người, Chu Soái là người tiếp xúc với cô nhiều nhất.
Hiện tại, trong tay cô không ít tiền. Nghề của Huyền Sư là một trong những ngành dễ tích lũy tài sản nhất.
Nhưng cô không thích biệt thự xa hoa, không lái siêu xe, chỉ quen ăn quán nhỏ vỉa hè. Đối với quần áo hàng hiệu, cô cũng chẳng có hứng thú.
Tiền cứ để không như vậy thì thật lãng phí.
Dĩ nhiên, phần lớn Huyền Sư đều chọn cách quyên góp tài sản để triệt tiêu nhân quả do tiết lộ thiên cơ.
Cô cũng từng tìm hiểu về các tổ chức từ thiện...
Ngành này nước sâu, cá lớn nuốt cá bé, không phải ăn chặn tiền từ thiện thì cũng là lừa đảo. Cô không yên tâm.
Cô muốn từng đồng tiền quyên góp đều thực sự giúp được người cần giúp, chứ không phải chỉ để gột rửa nhân quả.
Nhưng cô không rành lắm về chuyện này, chỉ có thể hỏi Chu Soái.
Đáng tiếc, Chu Soái đã có công việc.
"Là công ty của bạn cha anh. Thực ra cha anh định để anh về nhà kế thừa gia nghiệp, nhưng sợ anh làm phá sản, nên ném anh qua đây rèn luyện hai năm."
Lê Kiến Mộc nhìn anh ta: "Quan hệ của cha anh với người bạn này tốt ghê."
Còn không sợ anh làm sập luôn công ty nhà người ta.
Chu Soái cười ha ha.
"Nhưng mà, nếu em muốn làm từ thiện thì tại sao cứ phải thông qua tổ chức? Sao không trực tiếp quyên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-lao-huyen-hoc-livestream-boc-gach/2698098/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.