Xong xuôi, cô cùng Lê Thanh Thanh dẫn Lý Muội rời đi.
Ba người vừa đi chưa bao lâu, xe cảnh sát và đám đông đã ùn ùn kéo đến. Không lâu sau, cả khu vực sáng rực ánh đèn, mọi người bàn tán xôn xao về cái hố sâu cùng gốc đại thụ vừa bị đào lên, đoán già đoán non về nguyên nhân.
…
Sau khi xác nhận Lý Muội chỉ bị chấn động nhẹ và không có gì đáng ngại, Lê Kiến Mộc mới yên tâm.
Cô đưa Lý Muội về phòng trọ.
Lê Thanh Thanh lần đầu tiên đặt chân đến đây, vừa nhìn đã chê bai:
"Đặc biệt thuê gần trường học luôn? Tình thầy trò của hai người đúng là tốt quá rồi nhỉ?"
"Trùng hợp thôi." Lê Kiến Mộc hờ hững đáp, "Mình sợ quấy rầy bạn cùng phòng nên thuê riêng để có chỗ đặt chân."
"Trời ạ, vậy sao cậu không dứt khoát thuê hẳn hai phòng, mỗi ngày kèm cặp đồ đệ đi? Ở chung phòng chật chội với bọn mình không khó chịu lắm à?"
Lê Kiến Mộc đặt bút xuống, bất đắc dĩ nhìn cô ấy: "Cậu có thể nói chuyện bình thường được không?"
Lê Thanh Thanh lập tức sấn tới trước mặt cô, ánh mắt lấp lánh: "Vậy cậu đồng ý dạy mình huyền học đi!"
Lê Kiến Mộc không đáp, chỉ tiện tay lấy quyển sách Lý Muội đặt bên gối, mở ra rồi hỏi:
"Cậu đọc hiểu cuốn này không?"
Lê Thanh Thanh nheo mắt nhìn, bán tín bán nghi:
"Cậu đọc hiểu à?"
Cô ấy tùy tiện lật xem, sau đó chẳng chút khó khăn đọc trôi chảy hết trang đầu tiên.
Lê Kiến Mộc thoáng nhướng mày.
"Thế cậu hiểu ý nghĩa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-lao-huyen-hoc-livestream-boc-gach/2698105/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.