Nữu Nữu lập tức lắc đầu, giọng lạc đi:
“Không… không thể nào… Cô ấy nói sẽ được đầu thai làm người. Cô ấy sẽ có một cuộc đời trọn vẹn. Nhất định là như thế!”
“Cho dù là thai nhi, nếu không trải qua lục đạo luân hồi thì cũng không thể thuận lợi đầu thai thành người. Dù cô ta đã làm Nương Nương ở nơi này hơn sáu mươi năm, dù có tích lũy bao nhiêu công đức đi nữa...” – Lê Kiến Mộc chậm rãi nói, ánh mắt như lưỡi dao cắt xuyên vào lớp khói mù dày đặc của Quỷ Vực.
Nữu Nữu mở to mắt, khó hiểu nhìn cô.
Cô bé vừa mới chết chưa bao lâu, hoàn toàn không biết gì về những điều này. Trong ấn tượng của cô, Nương Nương đang chọn một người mới để tiếp quản Quỷ Vực, cô vừa nghe đã lập tức giơ tay xung phong. Cô chưa muốn đi đầu thai, chưa muốn trở lại làm người.
Làm người quá mệt mỏi rồi.
Ở nơi này, mấy ngày trôi qua lại là mấy ngày hiếm hoi mà cô thấy nhẹ nhõm, yên ổn. Không còn bị đánh, bị mắng, không còn công việc quần quật không bao giờ hết. Không còn bị cha mẹ cằn nhằn chuyện sính lễ, chuyện cưới xin, chuyện sau này phải lấy ai.
Cô chỉ nghe theo sự sắp xếp của Nương Nương.
Nương Nương nói, nếu trở thành chủ nhân của Quỷ Vực, thì sẽ được kế nhiệm chức Nương Nương, trấn giữ miếu này, tích công đức, sau này vẫn còn cơ hội vào địa phủ. Vì thế, cô mới quyết định tiếp nhận, trở thành người canh giữ Quỷ Vực. Mới chỉ hai ngày, cô đã dần cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-lao-huyen-hoc-livestream-boc-gach/2706524/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.