Cô đảo mắt nhìn quanh, rồi đột ngột hỏi:
“Vì sao anh đưa tôi đến nơi này? Còn nữa, những quỷ cổ đâu?”
Theo lý thuyết, đây là không gian gieo trồng quỷ cổ, lẽ ra phải có vô số quỷ cổ tồn tại.
Cổ Chiêu Thanh thản nhiên đáp:
“Ăn hết rồi.”
“…?”
Lê Kiến Mộc kinh ngạc tròn mắt nhìn anh ta, tưởng mình nghe nhầm.
Không để ý đến phản ứng của cô, Cổ Chiêu Thanh bước tới bên một cây non đã bén rễ tự lúc nào. Anh cúi người, chậm rãi đọc lên một đoạn ngôn ngữ xa lạ bên cạnh cây.
Lê Kiến Mộc không hiểu nội dung, chỉ biết thứ ngôn ngữ ấy rất cổ xưa, mơ hồ và đầy ký tự kỳ quái. Nhưng cảm nhận của cô thì rõ ràng – anh ta đang cầu nguyện.
Anh đang khấn nguyện cho mầm cây mọc ra từ đoạn thần mộc bất tử ấy có thể lớn nhanh, sống sót trong môi trường quái dị này.
Dưới lời cầu nguyện của Cổ Chiêu Thanh, dường như có một nguồn sức mạnh vô hình đang lan tỏa. Cây con bắt đầu vươn cành mạnh mẽ, từng nhánh từng nhánh vươn ra xung quanh, phát triển nhanh đến mức khó tin.
Sự cân bằng mong manh giữa âm khí và linh khí bị phá vỡ. Hàng loạt luồng âm khí bị cây thần mộc hấp thu, sau đó chuyển hóa thành linh khí tinh khiết rồi tỏa ra không gian.
Giống như có ánh mặt trời len lỏi chiếu vào một hang tối, mọi cảm giác u ám, nặng nề nhanh chóng bị xua tan. Không khí trở nên sáng sủa và thông thoáng hơn hẳn.
“Bụp!”
Một tiếng vang nhỏ như bong bóng vỡ tan vang lên.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-lao-huyen-hoc-livestream-boc-gach/2715244/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.