Lần đầu nhìn thấy nghi thức kỳ lạ này, nhiều người còn tỏ ra bối rối. Nhưng những ai từng chứng kiến Vọng Chân được lựa chọn năm xưa thì lập tức hiểu rõ...
Dưới ánh sáng đỏ quạch của ao máu cuộn trào, ánh mắt đám người càng lúc càng trở nên rực cháy. Thế nhưng mỗi khi ánh mắt ấy lướt qua quan tài lơ lửng giữa không trung, lại vô thức kèm theo một tia sợ hãi mơ hồ, như thể bọn họ đã biết rõ thứ gì đang nằm bên trong cỗ quan kia.
Vị trưởng lão vừa lên tiếng xong, không hề thực hiện nghi thức nào, mà chỉ lùi về sau hai bước, hờ hững nói:
"Đi đi, cầm lệnh bài của các ngươi lên."
Câu nói vừa dứt, trong đám người đã có vài thân ảnh xẹt ra như tên bắn.
Vân Dật chậm hơn một nhịp. Anh còn đang do dự.
Thực ra, anh ta đến nơi này là để chứng minh với chính mình một điều. Anh muốn tận mắt nhìn thấy, tận tai nghe rõ, để từ đó có thể chấp nhận sự thật rằng: môn phái anh gắn bó từ nhỏ vốn không phải chính đạo gì cả, mà là nơi sản sinh ra tà tu.
Vân Dật chưa từng muốn làm “người đại diện” mà bọn họ nhắc đến. Anh không muốn giúp kẻ xấu làm việc ác, càng không muốn giết chóc.
Nhưng chỉ trong khoảnh khắc chần chừ, vài người đã như những viên sủi cảo rơi tõm vào ao máu. Máu tươi sôi trào, chưa đầy vài nhịp thở, bọt khí tan hết, đến cả xương cốt cũng không còn.
Không khí vốn náo nhiệt bỗng lạnh tanh.
Sự phấn khích ban đầu vụt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-lao-huyen-hoc-livestream-boc-gach/2715267/chuong-487.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.