Bằng trực giác của mình, cô cảm thấy nơi đó có câu trả lời mà cô đang tìm kiếm.
"Đất Thục à? Em định tới nhà họ Cố sao?" – Lê Niên Tây hỏi.
Lê Kiến Mộc gật đầu xác nhận.
"Trùng hợp ghê." – Lê Thanh Thanh tiếp lời – "Hai hôm trước có cuộc gọi từ đất Thục, nói là tìm chị. Anh ta bảo tên là... Cố Chiêu Thanh, đúng rồi, tên đó."
Xem ra nhà họ Cố đã sẵn sàng.
Lòng Lê Kiến Mộc càng thêm nặng trĩu.
Suốt khoảng thời gian qua, những bí ẩn trong lòng cô không ngừng chất chồng, những suy đoán cũng ngày một nhiều thêm.
Giờ đây khi sắp chạm tay vào sự thật, chẳng hiểu vì sao trong lòng lại dâng lên một cảm giác bất an khó tả.
Nhưng chuyến đi này, cô nhất định phải thực hiện.
Ăn cơm xong, trong ánh mắt bịn rịn của mọi người, Lê Kiến Mộc trở về phòng.
Vừa chuẩn bị đóng cửa lại thì giọng nói quen thuộc vang lên phía sau:
"Mộc Mộc."
"Mẹ..." – Lê Kiến Mộc khẽ gọi.
Hoắc Uyển khẽ mấp máy môi, nhìn gương mặt con gái với ánh mắt có phần bất an mà chính bà cũng không hiểu nổi nguyên do. Cuối cùng, bà chỉ dặn nhẹ một câu:
"Xong việc thì về sớm một chút nhé."
"... Vâng." – Lê Kiến Mộc gật đầu, giọng nhẹ như gió thoảng.
Nói rồi, cô quay người đóng cửa lại. Chỉ một khắc sau, cánh Quỷ Môn mở ra, thân ảnh cô biến mất khỏi Bắc Thành.
Đất Thục nổi tiếng là vùng nhiều núi non, rừng sâu chưa được khai phá còn rất nhiều. Nơi đây từng là nơi sinh sống của không ít thế gia truyền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-lao-huyen-hoc-livestream-boc-gach/2715275/chuong-495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.