Tiếng "phần phật" vang lên. Các đệ tử Thanh Huyền Môn vận bạch y, tay cầm trường kiếm không ngừng luyện tập bên ngoài. Không biết ai đó nhận ra cô, liền hô to:
"Chào tiểu sư tỷ!"
"Tiểu sư tỷ, tỷ xuất quan rồi sao?"
"Sao tỷ lại tới đây vậy, muốn tìm đại sư huynh hay nhị sư tỷ?"
Những gương mặt quen thuộc ngày xưa lần lượt tiến lên chào hỏi, khiến Lê Kiến Mộc cảm giác như lạc vào một giấc mơ.
Mọi thứ như trở lại lúc ban đầu. Không có phi thăng, không có thất bại, cũng chưa từng tỉnh dậy sau ngàn năm. Chỉ đơn thuần là kết thúc một lần bế quan mà thôi.
"Tìm nhị sư tỷ," cô nhẹ giọng đáp.
Một đệ tử đi trước dẫn đường, vừa cười vừa nói: "Nhị sư tỷ đang ở bên con kênh, nghe nói bắt được một con linh thú rất đẹp, vừa nhìn đã thấy thích. Nhưng đại sư huynh lại bảo xương cốt nó hợp để luyện Trận Thạch, hai người đang cãi nhau, giờ đại sư huynh còn đang tìm cách xin lỗi đấy."
Cô gái che miệng cười khúc khích, ánh mắt không giấu được vẻ tinh nghịch: "Đại sư huynh đúng là ngốc. Ai lại đi dỗ người mình thích kiểu đấy chứ, còn tưởng nhị sư tỷ chỉ quan tâm tới trận pháp thôi sao?"
Ngày trước Lê Kiến Mộc không hiểu mấy chuyện này. Từ nhỏ cô đã bị cuốn vào tu luyện triền miên không dứt, đối với chuyện tình cảm nam nữ chỉ biết qua sách vở, ngoài ra chẳng biết gì khác.
Nhưng lúc này, nhìn vẻ mặt đệ tử kia, cô bỗng hiểu ra. Hóa ra... đại sư huynh và nhị sư
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-lao-huyen-hoc-livestream-boc-gach/2715280/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.