Đồ tai họa Tô Cẩm, ai mà không tránh xa 2
Trong lúc đang suy tư, Diêu Nguyệt đi tới. Bà ấy nghe nói Tô Cẩm có bạn tới đây nên tới xem một chút.
Dù sao Tô Cẩm vừa mới tới Thanh Thành, hẳn là không có bạn bè nào, sau đó Diêu Nguyệt liền nhìn thấy Sở Lâm.
Nghĩ đến việc làm ăn mà Tô Cẩm nói lúc trước, Diêu Nguyệt lập tức hiểu ra.
“A Cẩm đang nghĩ cái gì vậy? Nghiêm túc thế à?” Bà ấy đi qua thấy thần sắc Tô Cẩm nghiêm túc, nhịn không được lên tiếng hỏi thăm.
Sở Lâm giải thích mọi chuyện một lượt, Diêu Nguyệt cũng nghiêm túc suy tư theo.
Đúng vậy, A Cẩm lợi hại như vậy, sau này nhất định còn có thể có nhiều hương khách hơn.
Gian phòng này, chắc chắn là không được.
Một lát sau.
Hai mắt Tô Cẩm sáng ngời: “Tôi nghĩ ra rồi!”
Diêu Nguyệt: “!”
Tô Cẩm kéo tay Diêu Nguyệt nhanh chóng xuống lầu, Sở Lâm không nghĩ ra được gì đi theo phía sau.
Tô Cẩm chỉ vào vườn hoa nhà họ Tô: “Nơi này!”
Diêu Nguyệt lập tức hiểu ra: “Vậy để dì tìm người chuyển số hoa trong này ra, rồi lại tìm một kiến trúc sư thiết kế một chút.”
Không thể không nói, chỗ này quả thật rộng rãi, Tô Cẩm càng nhìn càng hài lòng.
Thậm chí trong đầu cô đã có bố cục: “Nơi này có thể xây dựng một căn phòng nhỏ đơn giản, coi như là một đạo quán nhỏ của tổ sư gia, ngoài ra, tôi còn có thể bày một sạp đoán mệnh xem tướng ở đây nữa.”
Tô Cẩm nói rất nghiêm túc.
Diêu Nguyệt gật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-lao-huyen-hoc-xuong-nui-khuay-dong-ca-the-gioi/2790888/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.