Ngày khai trương bị xem như trò cười 2
Ba người ăn sáng xong, Tô Cẩm tính toán thời gian rồi rước bài vị tổ sư gia ra ngoài.
Diêu Nguyệt đi theo ở phía sau, trong tay nâng lư hương.
Tô Chính Quang cầm bó nhang, tâm tình phức tạp.
Tô Cẩm vái ba cái, lại thấp giọng nói lại tình huống với tổ sư gia: “Tô sư gia xin chớ ghét bỏ, đây chỉ là đạo quán tạm thời thôi. Đợi khi nào con gom góp đủ tiền, nhất định sẽ xây cho ngài một tòa Huyền Thanh quán uy nghi hoành tráng!”
Tô Cẩm thắp ba nén nhang, cung cung kính kính cắm vào trong lư hương.
Diêu Nguyệt đứng ở phía sau học theo dáng vẻ của Tô Cẩm, vô cùng thành kính.
Tô Chính Quang: “..”
Người nào người nấy điên hết cả rồi.
Chỉ có ông ấy là bình thường nhất.
Suy nghĩ vừa dứt, một giây sau, trên trán Tô Chính Quang bỗng thấy nóng lên.
Tô Chính Quang: “?”
Ông ấy đưa tay sờ thử, nhìn thấy trên tay dính đầy phân chim.
Tô Chính Quang: “!!!”
Con chim ngu ngốc nào lại ị ở trên đầu ông ấy thế hả!!!
Tô Chính Quang tức giận chửi ầm lên.
Tô Cẩm quay đầu lại nhìn thấy bộ dáng ông ấy như thế liền đưa tới một tờ khăn giấy: “Cha đối với tổ sư gia không thành tâm nên tổ sư gia không vui.”
Tô Chính Quang hừ một tiếng: “Cha không thành tâm lúc nào hả?”
Cha vốn không tin người gọi là tổ sư gia này! Tô Chính Quang ở trong lòng lẩm bẩm.
Ông ấy quay người muốn vào nhà rửa mặt, vừa mới đi được hai bước, dưới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-lao-huyen-hoc-xuong-nui-khuay-dong-ca-the-gioi/2790898/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.