Với quyết định , những gì diễn đó trong yến tiệc còn quan trọng với cả hai.
Trên nóc điện, Thương Linh và Kiêm Tiên mái ngói lợp vàng, ngang nhiên lắng trọn vẹn cuộc trò chuyện của hai bên trong.
Kiêm Tiên đùa với chú phượng hoàng nhỏ dài bằng cánh tay, hỏi Thương Linh:
“Tại con luôn thích dùng những nghi thức để chứng minh họ là vợ chồng?”
Không tổ chức nghi lễ, lẽ nào thể là vợ chồng ? Thương Linh liếc cô, một lúc lâu mới , :
“Bởi vì quan hệ vợ chồng cũng là một loại khế ước. Họ lấy trời đất chứng, chỉ để với thế gian rằng họ kết thành vợ chồng, mà còn để với nửa của rằng sẽ bên trọn đời, bao giờ đổi.”
Giọng Thương Linh chậm rãi, như thường lệ, trang nghiêm và đĩnh đạc.
Kiêm Tiên xong nghiêng đầu , bất ngờ áp sát hỏi:
“Vậy chúng nên tổ chức một nghi thức để báo với trời đất rằng cũng là của em, thể đổi ?”
Thương Linh: ...
Đối mặt với ánh mắt cháy bỏng của Kiêm Tiên, Thương Linh vẫn giữ vẻ mặt bình thản, chỉ đường môi khẽm chặt cho thấy thờ ơ.
Kiêm Tiên cứ chằm chằm , đợi mãi thấy hồi âm, đang định giận dữ vung đuôi quất thì bỗng thấy trong làn gió nóc điện văng vẳng lời thì thầm của đàn ông:
“Tùy em.”
...
Bữa yến tiệc , các đại thần vui , nhưng Trử Bắc Hạc và Kiêm Tiên đều hài lòng.
Chỉ điều, niềm vui kéo dài lâu.
Dù thiên tai ở phương Bắc giải quyết, nhưng cả Thương Linh lẫn Khương Tú Tú đều hiểu rõ: trận tuyết tai là kết thúc.
Không xa,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-lao-tro-ve-khong-dien-vai-thien-kim-gia-nua/2796249/chuong-1087.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.