Edit: Mei A Mei
Nàng vội dừng động tác, nắm lấy cánh tay đang siết chặt cổ nàng, run giọng hỏi: "Ngươi là ai?"
Vệ Trường Diêu ngoài mặt hốt hoảng, trong lòng lại phân tích tình hình.
Hình như gã này là người Hung Nô, rõ ràng võ nghệ cao cường, nhưng trên người lại dính máu, giờ còn bắt nàng làm con tin.
Gã đang trốn quan binh!
Vệ Trường Diêu lờ mờ đoán được mục đích của người kia.
Mà đối phương bước đi chậm rãi, áp giải nàng lên đỉnh núi.
Đỉnh núi cao không thể leo tới, chỉ có một con đường. Nếu nàng lên đó thì làm gì còn đường sống nữa?
"Khoan đã!"
Vệ Trường Diêu hít thật sâu, dồn khí, hô lên.
"Hử?"
Giọng gã kia ồm ồm, lộ vài phần uy hiếp. Gã siết chặt Vệ Trường Diêu hơn chút nữa. Đao trong tay đâm vào làn da trắng nõn ấm áp.
Vệ Trường Diêu đờ người, không dám lộn xộn.
Nàng cảm nhận được mùi máu tươi nồng nặc khác thường khiến người ta buồn nôn ở cổ. Nàng khựng một chút, nhắm mắt nói tiếp: "Tráng sĩ, hạ thủ lưu tình."
"Nếu ngài muốn tài sản, xe ngựa của ta đỗ dưới chân núi. Ta đi xuống với ngài. Ngài lấy xong thì rời đi, làm như vậy được không?"
"Trên đỉnh núi này không còn đường khác. Tráng sĩ không ngại đưa ta xuống núi chứ?"
Nàng giả vờ vô tình để lộ vài thông tin:
Nàng chỉ cho rằng gã là giặc cướp bình thường.
Lên đỉnh núi chỉ có một con đường chết.
Xe ngựa dưới núi, gã có thể trốn nhanh hơn.
Gã kia im lặng một lát. Ngay lúc Vệ Trường Diêu tưởng mục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-lua-dao-va-tu-xuan-dao/372705/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.