Lúc Lý Duy tỉnh dậy, trời đã sáng choang. Cậu ngồi dậy, có hơi mơ màng nhìn gian phòng lạ lẫm, sau cả buổi mới nhớ ra mình đang ở nhà Alan. Những chuyện xảy ra tối qua giống như một thước phim lướt qua trong đầu cậu, kể cả cái hôn khẽ ấy nữa. Hình như… hình như cậu và Alan đã bắt đầu yêu nhau rồi. Cậu có chút ngượng ngùng lấy tay che gương mặt ửng đỏ, ngây ngô cười khanh khách.
Cười đủ rồi, Lý Duy tò mò nhìn quanh phòng. Tối hôm qua chưa gì đã ngã lưng ngủ, chưa kịp nhìn kỹ. Khách phòng* được bày trí rất đơn giản, một chiếc giường lớn, một tủ đầu giường, một tủ quần áo. Lý Duy bước xuống giường, kéo màn ra mới biết cửa sổ là loại sát đất. Ánh mặt trời rọi vào nhà, chiếu lên người Lý Duy khiến cậu cảm thấy ấm áp. Dưới lầu là một thác nước nhân tạo lớn và hành lang có dây leo uốn lượn. Nhìn cũng đủ biết là một khu nhà cao cấp.
(*Khách phòng: là phòng ngủ dành cho khách. Khác với phòng khách là phòng sinh hoạt chung.)
Lý Duy ra khỏi phòng, nhìn cửa phòng ngủ của tên chủ nhà, Alan vẫn chưa dậy. Cậu đưa tay cầm nắm đấm cửa muốn đẩy vào nhưng lại thấy không tiện. Mới sáng đã xông vào hình như có chút không đúng. Cậu đứng trước cửa, nhịn không được việc tưởng tượng xem dáng ngủ của Alan, tưởng tượng một hồi cậu lại đỏ mặt tía tai chạy vào phòng tắm dùng nước lạnh rửa mặt, đến khi sắc mặt bình thường trở lại mới dám bước ra.
Alan vẫn không có động tĩnh gì.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-luat-su-va-thuc-tap-sinh/1643100/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.