Sáng, Lý Duy đứng chờ thang máy. Vừa bước vào đang định ấn số tầng, chợt nghe thấy một âm thanh vô cùng quen thuộc kêu lên "Chờ một chút!" Trong thang máy không có ai khác, Lý Duy có chút sợ sệt khi phải đứng trong thang máy cùng Alan, khó xử một-hai giây cuối cùng vẫn ấn nút mở cửa.
Cửa thang máy từ từ đóng lại...Lý Duy cảm thấy kỳ lạ, liền nhất nút thêm vài cái nữa. Cửa thang máy tiếp tục khép lại. Đúng lúc đó Alan thò tay vào ngăn lại, bị cửa thang máy kẹp cho một trận đau điếng. Anh hét thảm một tiếng "Shit!"
Lý Duy cúi đầu nhìn 'nguy rồi, ấn nhầm rồi, ấn nhầm nút đóng cửa mất rồi'. Cửa thang máy do bị kẹt nên lại mở ra, Alan nghiêm mặt kéo đống hành lý vào, vừa đúng lúc thấy Lý Duy giật mình rút tay khỏi nút ấn.
Alan vẻ mặt không thoải mái nhìn Lý Duy: "Cậu cố ý phải không?"
Lý Duy chập hai tay lên trước tỏ ý xin lỗi, miệng tươi cười: "Không phải tôi cố ý, là nhầm thôi, không cố ý đâu."
Alan nén giận, xoa xoa bàn tay trái bị đau, không nói gì nhìn Lý Duy. Lý Duy bị anh nhìn nên có chút sợ, mỉm cười hỏi: "Rất đau sao?"
"Cậu nói thử coi?" Alan khó chịu giơ bàn tay bị kẹp có chút sưng lên ngay trước mắt Lý Duy. 'Người đàn ông này, đôi mắt sao lại mở to giống như bị oan ức vậy chứ nhưng mà cũng có tí đáng yêu'. Lý Duy nín cười, cố gắng giữ dáng vẻ hối lỗi. Dường như thần kinh có vấn đề nên làm ra một hành
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-luat-su-va-thuc-tap-sinh/1643109/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.