Từ sáng đến trưa, hễ Lý Duy thấy Alan bước chân ra khỏi phòng làm việc liền sẽ như chim sợ ná, rút cả người vào trong ghế với ý định lấy máy tính che bản thân mình lại. Alan thấy cậu nhóc này không được tự nhiên, trong lòng đột nhiên vui vẻ đến khó tả, cố ý cầm điện thoại đi tới đi lui trước bàn làm việc của Lý Duy to tiếng nói chuyện điện thoại, thích thú dáng vẻ như đứng đống lửa - như ngồi đống than của con thỏ trắng kia.
Buổi chiều, luật sư Thôi gọi Lý Duy đến phòng họp để tham gia một cuộc họp qua điện thoại, cầm theo giấy tờ cậu đi rất vui vẻ. Cuối cùng cũng tránh xa được địa bàn của Alan rồi, không cần phải nghĩ nhiều đến cái chuyện mất mặt ấy nữa.
Không nghĩ cuộc họp này một khi đã bắt đầu sẽ không hồi kết, Lý Duy không may cảm thấy mắc tiểu, ngồi trên ghế cứ uốn uốn éo éo muốn mòn luôn cả hai bắp chân, lại không thể bỏ đi giữa chừng, càng nhịn càng khó chịu, đành miễn cưỡng tập trung tinh thần nghe mọi người đàm phán, cố gắng ghi chép thật tốt.
Thật đau khổ như chịu nhục hình mới vượt qua được cuộc họp dài hơn 3 tiếng, Lý Duy kẹp chân xiêu xiêu vẹo vẹo vọt thật nhanh tới WC. Đẩy cửa WC bước vào hai bước, chưa kịp đến chỗ bồn tiểu cậu đã nhìn thấy người mình không muốn gặp nhất đứng ở đó.
Lý Duy vô cùng xấu hổ, tiến cũng không được mà lùi cũng chẳng xong, ngơ ngơ ngác ngác đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, không khống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-luat-su-va-thuc-tap-sinh/1643111/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.