Mùa đông tới rồi.
Núi đá đen bị băng tuyết bao phủ, bên ngoài sơn động băng kết dày chừng nửa mét. Bầu trời mờ mờ, vẫn không thấy được mặt trời. Năm ngoái lúc này cô vẫn núp trong sơn động, cho đến khi gió tuyết ngừng mới dám ra ngoài nhìn một chút. Bây giờ nhìn lại cho đến mấy ngày trước đó, có thể tuyết sẽ vẫn rơi.
Nick mùa đông cũng sẽ sợ lạnh, đây là điều Dương Phàm mới vừa phát hiện. Bởi vì có một ngày hắn hắt xì liên tục!
Cô theo bản năng sờ sờ trán của hắn, chỉ là lông chỗ đó một chút cũng không nóng, còn lạnh như băng. Hơn nữa hắn hắt xì xong vẫn tiếp tục ăn thịt nướng, tuyệt không giống như bị ngã bệnh, cho nên vừa rồi có lẽ chỉ là tóc hắn không cẩn thận bay vào lỗ mũi thôi.
Nhưng cơm nước xong, hắn hắt xì tổng cộng ba lần, mỗi lần đều là một chuỗi dài.
"Nick, em nghĩ anh bị bệnh thật rồi." Cô xác định, nhưng làm sao để có thể trị liệu, một chút đầu mối cô cũng không có. Cho tới bây giờ cô vẫn cho rằng cảm chỉ cần uống thuốc cảm, nhưng nơi này không có viên thuốc màu lam đó.
Nick có lẽ cảm thấy nóng, sau khi cơm nước xong hắn lại chạy ra ngoài sơn động. Cô lo lắng đi theo, phát hiện hắn đem tuyết ở ngoài nhét vào miệng, có lẽ đây là cách hắn giảm nhiệt độ.
Sau đó lại vào trong sơn động, hắn đào một cái hố vùi mình xuống. Nhìn hắn co lại thành một quả trứng run lẩy bẩy, cô đau lòng không biết làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-luc-that-lac/351824/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.