Trong lúc Lâm Động cùng người nhà ăn cơm, thì ở ngoài cửa, một thiếu nữ thanh thuần đáng yêu bước vào nhà, bước chân như xe nhẹ đường quen chạy thẳng xuống nhà bếp.
""Ồ tiểu Tuyết, ngươi kiếm Động Nhi a, ăn sáng chưa, vào ăn cùng gia đình chú."" Lâm Chính thấy bóng dáng thiếu nữ liền niềm nở nói, ánh mắt nhìn Thiếu nữ giống như nhìn con dâu tương lai vậy, tràn ngập hòa ái cùng thương yêu.
""Ta ăn sáng ở nhà rồi, cảm ơn bá phụ."" Tình Tuyết cười mỉm lễ phép nói, sau đó ánh mắt sáng lên nhìn Lâm Động, lấy ghế ngồi kế bên hắn, ôm chặt hai cánh tay của hắn nũng nịu nói:
""Động ca, ngươi hôm nay có đi làm không, đi chơi với ta nhé.""
Lâm Động liếc mắt nhìn Tình Tuyết, nàng có dung mạo xinh đẹp, ngũ quan đẹp đẽ, làn da trắng nõn ưa nhìn, ánh mắt có chút ngây thơ của thiếu nữ mới lớn.
Khi nhìn cái khuôn mặt vừa xa lạ vừa quen thuộc này, trong lòng Lâm Động chợt co thắt lại, đây là cảm giác đau đớn thống khổ vượt xa khi hắn nhìn thấy gia đình mình chết, ký ức sơ cũ chợt hiện về trong lòng hắn..
Sau khi tỷ tỷ bảo hộ hắn mà bị mẫu thân làm thịt, Lâm Động cuộc sống chính là nay đây mai đó, trốn chui trốn nhũi những nơi góc xó tối om tránh Ma Chủng săn giết, ban ngày hắn đi nhặt những thứ ăn được về lót dạ, có khi không nhặt được cái gì phải gồng mình chịu đói cả ngày.
Rồi bỗng một ngày hắn trong lúc tụ tập cùng những người còn sống sót
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-ma-dau-he-thong/2100648/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.