Sau khi thoải mái xong, Diệp Minh liền bắt đầu làm chính sự.
Chỉ thấy Diệp Minh vươn tay ra đặt lên đỉnh đầu Phạm Tuấn, một cái hư ảo bóng mờ bị hắn kéo ra khỏi thân thể Phạm Tuấn, đây chính là linh hồn của hắn.
Phạm Tuấn vẻ mặt phức tạp nhìn Ngạo Tuyết, bỗng nhiên nói:""Ngươi cuối cùng cũng ra tay với ta rồi sao? Huyền Thiên Ma Môn Thánh Nữ, Ngạo Tuyết?""
"Ngươi..ngươi biết thân phận ta?Ngươi biết từ lúc nào?"" Ngạo Tuyết kinh ngạc hỏi.
Trên mặt Phạm Tuấn lộ ra vẻ đắng chát, gật đầu nói: "Từ ngươi ngày đầu tiên đi ngươi đến bên cạnh ta, ta liền nhận ra, tuy Huyền Thiên Ma Môn Thiên Biến Thuật thần kỳ khiến vẻ ngoài của ngươi giống hệt nàng, Biến Âm chi thuật khiến ngươi có giọng nói giống nàng, Đoạt Hồn thuật khiến ngươi có ký ức của nàng, nhưng ngươi vĩnh viễn không thể là nàng, phu thê chung sống với nhau ngần ấy năm chẳng lẽ ta không nhận ra ngươi và nàng khác nhau? Chưa kể nàng chính là thanh mai trúc mã của ta, từ lúc ta còn thiếu niên khinh cuồng đã thầm mến nàng, ta quen thuộc nàng từ dáng đi, từ cử chỉ điệu bộ của nàng, từ sở thích đặt biệt của nàng, từ ánh mắt của nàng nhìn ta, nhưng ngươi không giống...ngươi không phải là nàng..""
Ngạo Tuyết trầm mặc nửa ngày, lúc này mới nói: "Vậy gần mười năm trôi qua, vì sao ngươi không có vạch trần ta? Còn đối ta cưng chiều cùng yêu thương hết mực, tựa như ta chính là chân chính thê tử của ngươi?""
Phạm Tuấn thở dài một tiếng nói: "Từ Lúc đầu ngươi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-ma-dau-he-thong/2100749/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.