Giờ tý...
Diệp Minh mặc đồ đen lẩn xuống dưới núi, hắn hành tẩu trong bóng đêm như u linh, thủ sơn đệ tử đều không phác giác ra thân ảnh của hắn, Diệp Minh thập phần thuận lợi đi đến U Lan Các, nơi ở của Sư Nương Ngạo Tuyết.
Diệp Minh đến ngoài cửa, thấy đèn vẫn mở, hắn giơ tay định gõ cửa nhưng một thanh âm phiêu miễu thần kỳ rơi vào trong tai hắn.
:""Vào đi.""
Diệp Minh sắc mặt thoáng run lên, trong lòng thầm thì:""Nữ Nhân này không đơn giản."", hắn nhẹ nhàng đẩy cửa vào, chỉ thấy sư nương vận bộ y phục màu đỏ mê người, nàng đang ngồi bên bàn phấn chải tóc, trang điểm, cũng không nhìn tới hắn.
Diệp Minh cũng không nói gì, lẳng lặng đứng sau lưng nhìn sư nương.
Một lúc sau, Ngạo Tuyết mới chải xong một tóc, nàng khẽ xoay người lại nhìn Diệp Minh, ánh mắt sắc bén như dao cạo quét hắn từ trên xuống dưới, thanh âm hàm sát nói:
"Nói, ngươi trà trộn vào đây để làm gì?""
Ngạo Tuyết không nói thì thôi, mà nói liền khiến trong lòng Diệp Minh nổi từng trận sóng lớn.
""Sao nàng biết?""
Tuy nhiên bề ngoài hắn vẫn giả vờ nghi hoặc, hỏi:
""Ý sư nương là gì?""
""Hừ, khá lắm, che dấu rất giỏi, Thông Thiên Kiếm Hồn chính là thiên phú võ hồn của Kiếm Thiên tiểu tử, cả thêm trời sinh kiếm tâm nữa, ngươi gạt được ai cũng đừng hòng gạt được ta, Võ Hồn là duy nhất, tiểu tử kia chính là Thông Thiên Kiếm Hồn, trừ khi hắn ngã xuống, võ hồn trở về thiên địa, thiên đạo sẽ tùy ý đưa cho sinh linh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-ma-dau-he-thong/2100769/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.