Mà trong tay nàng nâng một cái khay, cái khay gỗ kia tử khí lắng đọng, trầm trọng, phong cách cổ xưa, rõ ràng là Tử Trầm Mộc cực kỳ trân quý tạo thành. Trong khay Tử Trầm Mộc, một viên Tinh Diệu Thạch sáng chói mà ngăm đen lớn bằng nắm tay trẻ sơ sinh nằm trong đó. Mỹ nữ tu sĩ nâng khay Tử Trầm Mộc đi quanh tràng một vòng, phô bày vật phẩm đấu giá.
Lôi Động nhìn thấy một màn này, thầm nghĩ Vạn Bảo Các này thật là biết cách buôn bán. Dùng nữ tu sĩ không tầm thường để giới thiệu vật phẩm đấu giá, cùng với dùng khay thậm chí còn quý hơn cả vật phẩm để giúp tôn lên giá trị vật phẩm đấu giá. Những thủ đoạn này, thật ra khiến Lôi Động nghĩ đến sách lược buôn bán trong kiếp trước.
Vừa nghe đến là Tinh Diệu thạch, không ít người dựng thẳng lưng, bộ dạng kích động. Hiển nhiên đối với vật này rất động tâm. Mà Lôi Động, cũng không khỏi nghĩ tới Tinh Diệu Thạch phủ kín con đường trong Tâm Ma Điện, cảm thấy không khỏi có chút cảm khái, nếu lấy thứ kia, không phải mình phát tài rồi sao?
Thấy miếng Tinh Diệu thạch này khiến không ít người chú ý, Bối Kiệt có chút nở nụ cười, hô:
- Vật ấy giá khởi điểm là ba vạn hạ phẩm linh thạch, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn một ngàn hạ phẩm linh thạch.
- Ba vạn năm. . .
- Bốn vạn!
- Bốn vạn mốt. . .
Giá cả không ngừng được nâng lên, có thể thấy loại tài liệu luyện khí Tinh Diệu thạch này vẫn thập phần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-ma-dau/734359/chuong-248.html