- Chê cười, bản công chúa là bản mạng quỷ phó của ca ca, ngươi giết ca ca, không phải giết bản công chúa sao?
Tiểu U cười nhạt nói:
- Nhưng mà, bằng loại người mới tấn cấp Hóa Thần như ngươi, người bị thương nặng mà có thể giết chết ca ca của ta sao? Đến thử xem sao.
- Song phương đã chuẩn bị thỏa đáng, sinh tử quyết chiến chính thức bắt đầu, cảnh cáo, chỉ có tiêu diệt một phương khác, mới có thể rời khỏi sân thi đấu.
Âm thanh lạnh như băng của khí linh vang lên trong đầu của Lôi động.
Huyền Nguyên tử đã động, chỉ thấy thân hình hắn nhanh như tật phong bay tới, nhe răng cười nói:
- Tiểu tử, trong hoàn cảnh công bằng này, bản chân nhân muốn nhìn xem ai có thể bảo vệ ngươi? Ta muốn rút hồn phách của ngươi ra.
Lúc này, một mặt cờ xí màu đen xuất hiện, từ trong tử phủ của Tiểu U bay ra, đủ chín mặt cờ xí đen kịt mà dữ tợn, thoáng cái đã bao phủ tất hai người vào bên trong.
Đừng nhìn Huyền Nguyên tử kiêu ngạo mà bá đạo như vậy, giống như tiện tay là có thể bóp chết Lôi Động. Nhưng trên thực tế, Huyền Nguyên tử liên tiếp bị thua thiệt nhiều, lúc này tinh thần của hắn căng cứng, chỉ cần hơi có chút gió thổi cỏ lay, giống như chim sợ cành cong.
Cường giả Hóa Thần kỳ có thần niệm rất mạnh, chỉ cần nhìn thoáng qua cờ xí hắc sắc này, trong lòng Huyền Nguyên tử đã sinh ra một cảm giác run sợ khó hiểu. Nếu là trước kia, hắn sẽ không sợ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-ma-dau/735571/chuong-717.html