Bóng tối đại khái kéo dài hơn 20 phút, sau đó bị thu lại, trước mắt Khải Khải đột nhiên có ánh sáng. Ánh sáng mạnh mẽ có chút gai mắt, Khải Khải mắt nhắm lại, rồi mở ra, phát hiện mình đã ở trong nhà. Lúc này, anh ở giữa một căn phòng cực lớn, bài trí xa hoa đặc biệt kiểu cách, trên trần là đèn chùm thủy tinh. Đứng trước mặt là hai người, một người chính là Thakura, ngươi kia cũng mặc đồ đen, chỉ là thoạt nhìn trẻ hơn Thakura một ít, đeo kính, bộ dáng thanh tú, gương mặt cũng nhợt nhạt.
"Hắn chính là Khải Khải sao?" Người kia hỏi Thakura.
"Đúng vậy." Thakura gật đầu, tay nắm cằm Khải Khải, "Giống không?"
Ngươi kia gật đầu, "Giống, bất quá cảm giác rất dữ....."
Thakura cũng nhìn ra Khải Khải vẻ mặt không vui, vội thu tay lại, cười hì hì xin lỗi với anh, "Đừng giận, chúng ta có thô lỗ chút đỉnh, bất quá cũng là vì Troy."
Khải khả nhìn một vòng dơi trói chặt mình, liếc Thakura, gã búng tay một cái, đám dơi liền bay đi.
"Các ngươi muốn nói gì với Troy?" Khải Khải cử động chân tay, nghĩ không vấn đề gì, lại hỏi hai người, "Tại biệt thự của hắn không nói được sao, đến tận đây làm gì?"
Thakura chỉ người nọ cho Khải Khải, "Đây là Mote La."
Khải Khải gật đầu.
"Khải Khải, chúng ta cho anh xem một thứ, anh liền hiểu rõ." Hai người mang theo Khải Khải xuống lầu.
"Mời vào." Mote La mở cửa lớn, nói với Khải Khải, "Có thể sẽ hơi dọa người, anh chuẩn bị tâm lý một chút."
Khải Khải nhíu mày, nghĩ không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-mao-hiem-chi-thap-nhi-kim-la/1180606/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.