Nam Nguyên Thành bây giờ không còn Hoàng Gia, cũng không còn địa vị như
trước.
Thời gian này không phải không có người muốn đánh chủ ý vào Nam Nguyên
Thành, nhưng khi biết được Lâm Mang ở trong thành, không khỏi phải tạm thời
gác lại ý định đó.
Dù sao đi nữa, Võ Tiên Hoàng Gia cũng là do Lâm Mang và Dương Minh giết,
xét về một góc độ nào đó, đây cũng coi như chiến lợi phẩm của hắn ta.
Lâm Mang rời khỏi Nam Nguyên Thành chưa được bao lâu thì đột nhiên dừng
bước, nhìn về phía xa, bình thản nói: "Ra đi!"
Theo sau giọng nói rơi xuống, xa xa đột nhiên truyền đến một tiếng cười nhẹ
sảng khoái.
"Ha ha!"
"Vũ An Hầu dạo này trong giang hồ thật là oanh liệt a."
Lâm Mang lộ ra vẻ kinh ngạc.
Giọng nói này...
Trương Tam Phong!
Mặc dù đã qua lâu, nhưng đối với giọng nói của Trương Tam Phong thì hắn ta
vẫn rất quen thuộc.
Ngay sau đó, xa xa một thân ảnh mặc đạo bào từ từ đạp không mà đến, tiên
phong đạo cốt, phiêu diêu xuất trần.
Trương Tam Phong cười nhìn Lâm Mang, nhàn nhạt nói rằng: "Vũ An Hầu, đã
lâu không gặp."
Hắn vốn định đến Đông Vực tìm Lâm Mang, không ngờ giữa đường lại nghe
được chuyện "Huyết Hà Đao Tôn" Lâm Mang chém giết Võ Tiên Hoàng Gia.
Nghe được tin tức này, cả người hắn đều đờ đẫn.
Hắn đã tận mắt thấy qua lực lượng của Võ Tiên, tự nhiên biết được Võ Tiên
cường đại như thế nào.
Mới qua bao lâu?
Những ngày gần đây, hắn vẫn luôn ẩn núp trong thành, mãi đến khi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-minh-bat-dau-thanh-vi-cam-y-ve/1059977/chuong-1135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.