Đối mặt quyền này, Lâm Mang không hề tránh né, đón đầu mà lên.
Khoảnh khắc Tiên Thiên Cương Khí bao phủ toàn thân, trên người hắn hiện lên
một cái chuông khổng lồ.
Tiên Thiên Cương Khí tuy mạnh, nhưng vẫn không hoàn chỉnh.
"Rầm!"
Đao khí, quyền lực va chạm, lập tức phát ra một làn sóng chấn động kinh
khủng, sóng xung kích lan ra xung quanh hai người.
Đám linh của Đông Hán xung quanh bị hất tung ra, ngã lăn quay kêu la thảm
thiết.
Trên tay Lưu Hỉ phủ một lớp chân nguyên, nắm lấy Tú Xuân Đao của Lâm
Mang, chớp mắt lại đập thêm một quyền.
Lâm Mang đồng thời đánh ra một chưởng Tồi Tâm Chưởng.
"Bịch!"
Hai chưởng va chạm!
Lưu Hỉ cười lạnh:
"Ngu xuẩn, dám đụng vào quyền với ta!"
Chớp mắt, trong lòng bàn tay hắn phun ra sức hút vô tận, điên cuồng hấp thụ
thuần dương chân nguyên của Lâm Mang.
Nhưng khoảnh khắc sau đó, mặt hắn đột biến, vội rút tay lại.
Chân nguyên chí cương chí dương xâm nhập cơ thể va chạm với chân nguyên
âm hàn của hắn, đồng thời một luồng uẩn khí chưởng lực đâm thẳng lên tim.
Tồi Tâm Chưởng cấp bậc tuy thấp, nhưng độc ác xảo quyệt.
Sinh tử chỉ trong nháy mắt, Lưu Hỉ đập mạnh một quyền lên vai, chặn lại chân
nguyên tràn vào đan điền.
Ngay khoảnh khắc đó, thanh Tú Xuân Đao ngang của Lâm Mang, chân nguyên
trong người hắn cuồn cuộn chảy ra.
Trong mắt hắn, chỉ có một đao, một người.
Đao ra, tử vong!
Trong phạm vi hàng trăm mét, dường như biến thành vùng lãnh địa của đao.
Đao Ảnh đung đưa!
Đao Ý mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-minh-bat-dau-thanh-vi-cam-y-ve/1767160/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.